Như một đứa trẻ

Như thường lệ, cứ vào khung giờ tầm 3h hơn là tôi lại thức giất. Khoảng hơn 1 tháng nay, điều này đã trở thành bình thường. Tôi ngồi dậy và thực hành bài thiền thường ngày của mình. Bắt đầu với bài tập Kriya Yoga level đầu tiên mà tôi được “nhập môn” từ một người bạn Ấn Độ. Sau đó tôi bắt đầu đi vào bài thiền tập trung khu vực Trái Tim.

Thiền tập trung vùng Trái Tim là một bài thiền khác mà tôi được dẫn dắt từ phía trong mình trong một ngày tương tự như hôm nay. Sau khi thức dậy, vừa ngồi Thiền. Một cảm giác thúc giục từ phía bên trong hướng dẫn.

Với mỗi hơi thở, hãy bắt đầu tập trung vào khu vực vùng ngực ngang với Trái Tim. Với sự chú ý này, với mỗi hơi thở hít vào và thở ra, bắt đầu cảm nhận hơi thở đi qua khu vực này. Hãy hướng sự tập trung hoàn toàn ở khu vực này. Từ từ, có thể cảm nhận, hình dung trái tim vật lý, cảm nhận nhịp đập của Trái Tim. Tiếp tục như vậy cho đến khi chỉ còn hơi thở và Trái Tim, cho đến khi không còn gì khác ngoài hơi thở và Trái Tim. Cảm nhận rung động ở khu vực này.

Điều này đã trở thành bài tập thường ngày vào khung giờ sáng sớm mỗi khi tôi thức dậy. Sau khi thực hành Kriya Yoga tôi lại hướng sự chú ý của mình vào khu vực Trái Tim và thực hành bài thiền này.

Khoảng 30 phút sau, tôi bắt đầu cảm nhận hơi thở trở nên rất nhẹ nhàng. Mỗi hơi thở giờ nhẹ và thanh thoát tựa như cộng lông. Mặc dù hơi thở giờ đây không còn sâu nữa, mỗi hơi thở hít vào không còn nhiều không khí như hơi thở bình thường nữa nhưng cảm giác trở nên rất thoải mái, thanh thoát và nhẹ nhàng. Tâm trí cũng không còn những vướng bận, suy nghĩ nữa. Không còn lo lắng, tư duy, chỉ còn lại sự tĩnh lặng, trống không và thư giãn hoàn toàn.

Trong một phút giây, tự nhiên tôi bắt đầu cảm nhận sự rung động ở vùng ngực. Từ mỗi hơi thở hít vào và thở ra, rung động này tựa như rung động của một sợi dây đàn, nhưng thanh thoát, tự nhiên và rõ ràng. Trong giây phút đó, tôi biết rằng sự tập trung của tôi đã hoàn toàn ở trong khu vực này và hơi thở.

Nhẹ nhàng, nhẹ nhàng …

Đột nhiên, từng cảm giác, ký ức tuổi thơ trở thành những hình ảnh và cảm giác lướt qua tâm trí và con người tôi. Những hình ảnh, những ký ức mà từ lâu tôi đã không còn nhớ là mình đã từng có tuổi thơ và những trải nghiệm như vậy. Khung cảnh hiện lên thật sống động, thật nhẹ nhàng. Với những hình ảnh và giây phút ấy, tôi nhận ra rằng với tuổi thơ, mình đã từng thật vui, thật hào hứng biết bao. Với những ký ức ấy, những trải nghiệm ấy, nó không có gì ngoài trải nghiệm, ngoài sự hân hoan khi được trải qua.

Những ngày vui đùa cũng những đứa bạn hàng xóm, chơi trốn tìm trong một buổi tối dưới ánh trăng ở làng quê. Một buổi tối, trong một cơn mưa lớn, nướt như thác đổ xuống và đập và mái tôn, không còn âm thanh gì ngoài âm thanh của nước đập vào mái tôn bởi cơn mưa lớn đầu mùa. Trong giây phút giấy, cảm giác đứa trẻ bồi hồi, lo lắng. Đây không phải là lần đầu nó nghe tiếng mưa trong đêm thế này. Nhưng với những âm thanh đó, một điều gì đó thiêng liêng lớn hơn chính nó hình thành nên một nỗi sợ nhẹ nhàng, mà nỗi sợ này nó lại càng muốn khám phá và trải nghiệm chứ không phải trốn tránh.

Những ngày ba mẹ vất vả cho miếng cơm manh áo. Những niềm vui nhẹ nhàng, một mình giũa trưa đi bắt dông. Với những hình ảnh ấy, tôi biết rằng, tuổi thơ mình đã sống với những cảm giác thật đẹp. Và cho dù có những khó khăn, những ngày chỉ ăn cơm với dưa và một chút nước nắm, nó vẫn cảm thấy vui. Nó không cảm thấy đau khổ chút nào.

Khi còn nhỏ, chúng ta đã rất kết nối với bản chất tự nhiên như thế. Nó đã sống với khao khác và cảm giác để được khám phá, học hỏi. Mặc dù có một chút muốn thể hiện cái tôi, sự mạnh mẽ và cảm giác chinh phục của mình. Nhưng vẫn luôn luôn kết nối với tự nhiên. Ở đó, ta cảm thấy mình đã thật vui vẻ, hồn nhiên và sáng tạo. Ở đó, ta cảm thấy mình thật đầy đủ và trọn vẹn. Cho dù có những nỗi buồn đến, nó nhanh chóng ta đi trong 5 phút sau. Và nó lại tiếp tục trọn vẹn để tận hưởng những khoẳng khắc tiếp theo như là những phút giây của sự sáng tạo và hứng khởi.

Khi chúng ta lớn lên, chúng ta đã quên mất những điều này. Chúng ta sống với cảm giác muốn chinh phục tự nhiên, chinh phục người khác và muốn làm chủ cả cuộc sống, cả vũ trụ này. Khi lớn lên, chúng ta đã quên mất mình là một phần của tự nhiên, và chúng ta ở đây là để khám phá và trải nghiệm chứ không phải để chinh phục.

Lớn lên, chúng ta nghĩ rằng, người lớn nó phải vậy, vì ngoài xã hội, ai lớn cũng phải vậy. Là người lớn, chúng ta phải lo lắng cho tương lai, phải kiếm tiền và phải chật vật cuộc sống. Đó là một hình thái mà xã hội của chúng ta đã tự đặt ra. Nền văn minh nghiêng về Khoa Học và xem rằng những gì chứng minh được mới là  đúng và đưa chúng ta theo con đường Vật Chất. Trong sự phát triển hơn 100 năm qua, những hoàn cảnh cuộc sống, những bài học mà ta được học, được dẫn dắt, chúng ta bắt đầu chỉ tin vào những gì trải nghiệm với 5 giác quan, mắt thấy tai nghe. Và nó dạy chúng ta không nên mơ mộng và tin vào những câu chuyện huyền thoại nữa.

Tất cả những điều này, là những mô thức về suy nghĩ, hành động áp đặt sâu vào trong tìm thức của chúng ta. Và để được “người khác chấp nhận” chúng ta cũng đã và phải hành động theo những mô thức chung này của xã hội. Trong những mô thức này, chúng ta hành động và nghi ngờ người khác, chúng ta không còn tin vào sự thiêng liêng của Thiên Nhiên. Chúng ta đặt cái Tôi của mình lên trên người khác để không bị người khác áp đặt, chỉ trích mình trong cuộc sống, trong công việc nữa. Và chúng ta phải cố gắng chiến đấu để sống sót. Từ đó, mỗi người chúng ta trở thành mỗi cá thể phải “cố gắng” để chứng minh và để được xem là mình tồn tại.

Nhưng phải chăng đây là con đường đúng đắn?

Nhận ra cả 2 thái cực, tôi nhận ra rằng là mỗi con người, chúng ta hoàn toàn được chọn cách mình sống và trải nghiệm. Chúng ta có thể lựa chọn để bị vướng mắt vào những mô thức xã hội, chúng ta có thể lựa chọn để tiếp tục trải nghiệm mỗi phút giây phải cố gắng và chiến đấu. Hoặc chúng ta có thể lựa chọn bỏ qua hết mọi thứ, sống và hòa mình với tự nhiên và mọi hoàn cảnh để trở nên tận hưởng như cách mà chúng ta đã làm khi còn là một đứa trẻ, như tuổi thơ…

Lắng nghe tiếng gọi của Tâm Hồn

Bạn cảm thấy rung động với những chia sẻ từ Heart Journey? Để lại email để nhận những chia sẻ cùng rung động trên hành trình Khám Phá Bản Thân của riêng bạn nhé!

Lắng nghe tiếng gọi của Tâm Hồn

Bạn cảm thấy rung động với những chia sẻ từ Heart Journey? Để lại email để nhận những chia sẻ trên hành trình Khám Phá Bản Thân nhé.