Maya – Phần 1: Kiến thức Cổ Xưa và mối liên hệ với Pleiadian

Bài viết này mang tính chất giới thiệu và tìm hiểu, nên phần lớn nội dung được tham khảo và trích dẫn nội dung từ sách The 8 Calendars of the Maya – The Pleiadian Cycle and the Key to Destiny của Hunbatz Men và The Mayan Ouroboros từ Melchizedek Drunvalo Bài viết chỉ trích dẫn một phần để giúp bạn đọc có thể có một cái nhìn khái quát hơn về người Maya dựa trên những nội dung được đề cập từ cuốn sách. Nếu bạn có thể đọc hiểu, tôi khuyến khích bạn nên tìm đọc 2 cuốn sách này để có cái nhìn đầy đủ hơn.

Maya – Phần 2: Hệ thống lịch của người Maya

Maya – Phần 3: Chu kỳ Pleiades – 26.000 năm

Người Maya có một lịch sử truyền thống lâu đời, những kiến thức của họ được ghi chép về lịch sử của họ từ hơn 13.000 năm về trước từ thời Atlantis. Như các bạn có thể thấy một vài trong thông tin rất giới hạn trong bài viết này. Kiến thức của họ bao gồm cả những hiểu biết mà ngày nay Khoa học vẫn chưa khám phá hoặc chỉ mới được Khoa học kiểm chứng một phần. 

Ngày 21, tháng 12, 2012 có lẽ là thông tin làm mọi người biết đến nền văn hóa này nhiều nhất. Lịch hiện đại chúng ta đang sử dụng ngày nay dựa trên vòng quay của Trái Đất quanh hệ mặt trời, vì vậy nó sẽ có những hạn chế ở mức độ giữa Trái Đất và hệ Mặt Trời. Đối với người Maya, họ không chỉ có một bộ lịch, họ có hơn 13 bộ lịch phục vụ cho các chu kỳ tự nhiên khác nhau tuy nhiên vẫn đồng bộ với nhau. Ngoài bộ lịch dựa trên chu kỳ của Trái Đất quay xung quanh Mặt Trời, họ còn có bộ lịch để mô tả chu kỳ của hệ mặt trời xoay quanh ngôi sao Alcyone, ngôi sao trung tâm của Pleiades – một chu kỳ Vũ Trụ trong tự nhiên lớn hơn đối với hệ mặt trời … và nhiều hơn thế. Điều này giải thích tại sao họ có thể dự đoán và nhận biết được ngày 21, tháng 12, 2012 là một ngày đánh dấu một kỷ nguyên mới đối với Trái Đất. 

Trong serial 3 phần bài viết này, với các nội dung được trích dẫn từ 2 cuốn sách được đề cập ở phía trên, hy vọng sẽ cung cấp cho bạn đọc một cái nhìn tổng quan về nền văn minh này và tôi tin rằng nó vẫn sẽ tiếp tục dẫn dắt chúng ta qua các kỷ nguyên tiếp theo.

Hunbatz Men

Hunbatz Men (1941-2016)  là một giáo viên truyền thống người Maya và là người Daykeeper. Trong cuốn sách của ông, The 8 Calendars of the Maya – The Pleiadian Cycle and the Key to Destiny của Hunbatz Men, ông tiết lộ mỗi quan hệ thiêng liêng giữa người Trái đất và người Pleiades. Dựa trên những gì ông nội Cherokee của ông dạy.

Đây là một lời trích dẫn rất đầy đủ và bao quát về Maya và nội dung của cuốn sách đến từ Barbara Tay Clow, tác giả của của sách The Mayan Code: Time Acceleration and Awakening the World Mind:

Theo truyền thống thiêng liêng của chúng tôi, cuộc sống của chúng tôi đồng bộ với toàn bộ vũ trụ bởi vì Mặt trời của chúng ta là một phần của hệ sao Pleiadian. Khi trái tim của chúng ta mở ra ngôi nhà vũ trụ của chúng ta, chúng ta sẽ cộng hưởng với trái tim của bầu trời, Alcyone, ngôi sao trung tâm của Pleiades. Đây là những gì tôi đã được ông nội Cherokee của tôi dạy , và bây giờ Hunbatz Men làm sáng tỏ Tzek’eb, lịch của các Mặt trời Pleaidian. Đây là cuốn sách phải đọc cho bất kỳ ai thắc mắc tại sao con người trên Trái đất cảm thấy họ có liên hệ với người Pleiadian.

Giới thiệu về Maya

Tôi nghĩ sẽ không có gì đầy đủ hơn là để nội dung của cuốn sách tự giới thiệu về Maya. Đây là một phần trích dẫn từ phần Giới thiệu của sách:

Tổ tiên người Maya của chúng ta là những nhà hiền triết thực sự, không phải là những nhà quan sát duy vật đơn thuần. Họ đã phát triển một bộ nguyên tắc phức tạp mà họ áp dụng cho tôn giáo của họ, triết học của họ, khoa học của họ, kiến ​​trúc của họ, y học của họ-thực sự, tất cả các khía cạnh của văn hóa của họ.

Những nguyên tắc này của người Maya cổ đại nảy sinh từ một quan niệm tâm linh duy nhất: rằng toàn bộ vũ trụ được bao trùm bởi năng lượng thiêng liêng, và khi vũ trụ mở ra trong vô số khả năng của nó, nó liên tục tiết lộ sự thiêng liêng và từ đó ảnh hưởng cuộc sống hàng ngày. Theo cách suy nghĩ của người Maya, con người được hòa hợp với năng lượng thần thánh, sao cho thần thánh biểu hiện trong vô số hình thức và sinh vật của thế giới vật chất, thế giới tự nhiên, trong khi thế giới vật chất và tất cả các biểu hiện của nó trong tự nhiên là phản ánh của thần thánh. Là những nhà thiên văn học bậc thầy, các nhà hiền triết của người Maya đã mở rộng quan niệm này một cách tự nhiên trong không gian, sao cho toàn bộ vũ trụ – giống như cá thể con người – được coi là biểu hiện của năng lượng thần thánh, luôn chuyển động và thay đổi. 

Những kiến ​​thức như vậy đã được người Maya cổ đại thu nhận thông qua sự quan sát tỉ mỉ của họ về thiên nhiên, thứ mà họ coi là mẹ và người hướng dẫn của mình. Cô ấy là nữ thần Ixmucane-Mẹ Trái Đất-một trong mười ba vị thần của người Maya … chức năng của Mẹ Trái đất với tư cách là một lực lượng sáng tạo đã được công nhận trong quá trình hình thành các quá trình thiết yếu của sự sống. 

Là một biểu hiện của thần thánh, thiên nhiên (cũng giống như con người) phải tuân theo những quy luật thiêng liêng nhất định” – Người Maya cổ đại cho biết. Họ đã phát triển một nền toán học tiên tiến, trong đó các con số không liên quan cụ thể đến số lượng, như thường được giả định bởi thế giới hiện đại, bị ám ảnh về vật chất; tất cả các con số là biểu hiện của các tần số và âm sắc khác nhau của thần thánh. Vì vậy, ví dụ, trong ngôn ngữ của người Maya, Mặt trăng được gọi là U, Uc, hoặc Uh; nó sở hữu giá trị số là 7. Con số này cai trị phụ nữ cũng như các chu kỳ phát sinh và thụ thai, vì theo lịch của người Maya, người ta có thể biết khi nào người ta có thể thụ thai con trai hay con gái. Tương tự như vậy, bằng cách theo dõi các chu kỳ âm lịch, một người phụ nữ sẽ biết những ngày mà cô ấy sẽ không thụ thai, từ đó điều chỉnh dân số trong thời kỳ khan hiếm thực phẩm và tài nguyên. Con số này cũng đại diện cho, trong số những thứ khác mà chúng ta sẽ thấy ở phần sau, bảy sức mạnh, hay “bộ não”, của con người.

Kim tự tháp là những nhà sản xuất và biến đổi năng lượng thực sự, và khoa học đương đại đã xác minh sức mạnh to lớn của chúng như một công cụ của lực âm và dương. Nhận thức đầy đủ về những phẩm chất này của kim tự tháp, người Maya đã điều chỉnh chúng cho phù hợp với lịch của họ, sử dụng hình dạng kim tự tháp làm cơ sở hình học cho niên đại của chúng và sử dụng ánh sáng và bóng tối để đánh dấu ngày, tuần, tháng, năm, thế kỷ và thiên niên kỷ, như có thể được nhìn thấy tận mắt trong ngôi đền kim tự tháp Kukulcán, ở Chichén Itzá, Mexico.

Chúng tôi tin rằng lịch thiên văn của người Maya có khả năng dạy chúng ta con đường mà nhân loại phải tuân theo để có thể vượt qua sự giới hạn của nền văn hóa hiện đại, với tất cả những giá trị sai lầm và nỗi ám ảnh chạy theo vật chất, đã nhấn chìm thế giới và nền văn hóa của nhân loại. Do đó, chúng ta nên xem xét triết lý của người Maya và cố gắng sống theo nguyên tắc của Panche Be – và sau đó đóng dấu cam kết của chúng ta với con đường này bằng những từ của người Maya Trong Lak’ech- “Bạn là tôi và tôi là bạn,” một cụm từ tình huynh đệ vũ trụ, tình yêu và tình anh em của con người, nói lên tất cả những biểu hiện của cuộc sống. 

Hunab K’u: kiến ​​trúc sư Vũ Trụ

Để hiểu được văn hóa của người Maya, tôi thiết nghĩ điều đầu tiên chúng ta cần hiểu về khái niệm Hunab K’u – được xem là Thượng Đế/ Đấng Sáng Tạo như trong kinh thánh đối với người Maya.

Đối với những bậc thầy của người Maya này, khoa học không tách rời tôn giáo hay triết học. Các nhà hiền triết của người Maya đã quan sát toàn diện thiên nhiên; họ không chỉ cống hiến hết mình để giải thích Mẹ Trái đất và tất cả các biểu hiện của Mẹ trong tự nhiên, mà còn trong việc quan sát chuyển động và vị trí của các thiên thể trong không gian vô tận – đó là cách họ đạt được kiến ​​thức khoa học chính xác như vậy trong các lĩnh vực của thiên văn học và chiêm tinh học. Lịch thiên văn của họ là kết quả của quá trình tìm kiếm, và chúng là thứ giúp họ hiểu được các chu kỳ của thời gian vũ trụ một cách hoàn hảo. Kết quả của những quan sát hoàn hảo của họ, người Maya kết luận rằng bản thân họ là một phần của tự nhiên. 

Đối với người Maya, linh hồn được coi là có dạng vật chất, vì mọi thứ trong tự nhiên đều có dạng. Suy luận này, vốn là sự thật đơn giản đối với người Maya, là điều mà khoa học hiện đại chỉ mới bắt đầu nhận ra: rằng ngay cả những thành phần nhỏ nhất của vật chất cũng tuân theo các mẫu hình học nhất định mà kích thước của chúng được duy trì bởi một năng lượng thông minh – một năng lượng cung cấp năng lượng cho mọi hoạt động trí tuệ và sáng tạo của con người.

Và nguồn năng lượng thông minh này là gì? Thông qua một quá trình logic và tổng hợp, và mức độ hiểu biết khái niệm cao, các nhà khoa học-triết học Maya đã đi đến kết luận rằng có một thực thể tuyệt đối. Nhưng định nghĩa của họ về bản thể tuyệt đối không phải là một vị thần có tính cách xác định như mọi người hiểu lầm về Thượng Đế ngày nay. Đấng tối cao của người Maya được coi là một thể thống nhất với con người và vạn vật của tự nhiên, và được thể hiện dưới dạng một thành phần toán học: thước đo của linh hồn và sự chuyển động của năng lượng là linh hồn, động lực phổ quát kích thích và thúc đẩy cuộc sống trong biểu hiện của tinh thần và vật chất; nguyên lý của năng lượng thông minh lan tỏa toàn bộ vũ trụ, cả những vật thể sống động hoặc vô tri. 

Vì vậy, các nhà hiền triết của người Maya đã thể kết luận rằng tất cả chúng ta là một với nhau, rằng sự thống nhất giữa con người với con người, trên thực tế, bản chất thực sự của con người và con người trên thực tế là một với vạn vật của thiên nhiên. Họ chấp nhận mô hình thu nhỏ của nguyên tử và mô hình vĩ mô của cái vô hạn.

Từ quan điểm này, người Maya chỉ có thể suy luận rằng “các vị thần” (tức là các lực lượng của tự nhiên), con người và các con số là một và giống nhau, và tất cả đều là biểu hiện của Hunab K’u: kiến ​​trúc sư của vũ trụ. Thượng đế là năng lượng, và năng lượng là Thượng đế.

Cuộc chinh phục của Tây Ban Nha

Từ năm 1521, với sự chinh phục đến từ Tây Ban Nha. Người Tây Ban Nha đã thiêu rụi và đập phát hầu hết những kiến thức được ghi chép từ Maya. 

Những vị giáo sĩ đến từ Tây Ban Nha không hiểu bất cứ điều gì về những gì ông quan sát thấy trong lịch, hoặc trong bất kỳ văn bản thiêng liêng nào khác mà người bản địa Maya đã chỉ cho ông về vấn đề đó, do quan niệm sai lầm cơ bản mà họ đã thừa hưởng từ hệ thống châu Âu. Do đó những gì chúng ta biết được về người Maya ngày nay đến từ những ghi chép của người phương Tây, và hầu hết những ghi chép của họ liên quan đến văn hóa Maya về cơ bản là sai lầm. 

Atlantis và lịch sử Maya

Kỹ sư và nhà huyền bí học James Churchward (1851-1936), người đã nói rằng trong thời xa xôi, trước khi các lục địa của những gì được gọi là Atlantis và Lemuria (hoặc Mu) đã bị tiêu diệt, người Maya, Nahua, Hopi, Inca, Aymara và các dân tộc khác được kết nối với các lục địa đã mất đã có sự giao thoa văn hóa dẫn đến sự phổ biến những gì chúng ta biết là tri thức của người Maya. Churchward giải thích rằng Mu, lục địa đã mất ở Thái Bình Dương, là nơi khởi nguồn của nền văn minh, với một nhánh thuộc địa chạy đến châu Mỹ, và từ đó đến Atlantis. 

Mô tả của Churchward về các lục địa trước khi Atlantis và Lemuria (hoặc Mu) biến mất. Theo Itzae, họ đến từ phía đông, như mũi tên cho thấy. Điều này trái ngược với những gì các nhà sử học chính thống tuyên bố: cụ thể là những người định cư châu Mỹ đã băng qua eo biển Bering, đi vào qua Alaska.

Nhà sử học của Babylonia, Berosus the Chaldean, đã kể về việc người Maya đến quê hương của ông ta như thế nào, xuống dưới dạng cá, mang theo văn hóa của họ; và Manetho, linh mục, nhà sử học và nhà toán học Ai Cập, khẳng định rằng người Maya đã sống ở Atlantis trong 13.900 năm. Nhiều nhà sử học, linh mục và triết gia khác cho rằng người Maya có vai trò quan trọng trong việc đưa văn hóa đến các khu vực của họ trên thế giới.

Don Alejandro, lãnh đạo tinh thần của Maya cũng nói rằng người Maya ban đầu đến từ Atlantis; cả người Kogi và Arhuaco cũng vậy.

Biểu tượng cho Atlantis là thủ đô Poseidon, có hình dạng của ba chiếc nhẫn — một chiếc nhẫn bên trong chiếc nhẫn kia. Vòng ngoài là đại diện cho những người bình thường sống ở Atlantis. Chiếc nhẫn ở giữa tượng trưng cho chức tư tế – những người được gọi là Maya. Chính xác là cái tên mà chúng ta gọi ngày nay. Các linh mục là cầu nối giữa con người và ý thức của vòng trung tâm, các Nakkals (đôi khi được đánh vần là Naccals).

Các Nakkals là những người đặc biệt nói trực tiếp từ Nguồn gốc của Tất cả Sáng tạo được tìm thấy trong trái tim của mỗi người. Có một nơi trong trái tim vật lý của mọi người là không gian thiêng liêng nhất trong Vũ trụ. Nơi đây là nguồn gốc của tất cả những thứ vật chất và phi vật lý trong Vũ trụ, bao gồm cả cơ thể con người. 

Image

Người Nakkals giống người Maya về mọi mặt, ngoại trừ họ sống và thở từ trái tim của họ và kết nối trực tiếp với trái tim của Trái đất Mẹ, trái tim của Cha Mặt trời và Trái tim của Vũ trụ. Ở Atlantis, họ sống trong những căn phòng đặc biệt bên trong kim tự tháp trong bóng tối hoàn toàn. Chúng phát sáng trong bóng tối với độ sáng sinh học, và lơ lửng cách mặt đất vài inch. Cơ thể con người của họ đã phá vỡ liên kết với lực hấp dẫn, và trong trạng thái ý thức này, họ giữ cho thế giới cân bằng và hài hòa.

Tất cả những điều này đã hoạt động tuyệt vời cho đến khi con người ở Atlantis sử dụng sai các nguồn năng lượng chính, trực tiếp làm thay đổi sự ổn định giữa chiều thứ ba và thứ tư của Trái đất. Điều này dẫn đất sự diệt vong của Atlantis từ 13000 năm trước, nhưng nó lại tạo nền tảng cho sự kỳ diệu mà nhân loại chúng ta sắp trải qua ở thế kỷ XXI.

Như vậy, người Maya ngày nay, được liên kết bởi DNA của họ với quá khứ cổ đại của Atlantis, cũng được liên kết bởi DNA của họ với các bộ tộc khác đến từ Atlantis. Những bộ lạc chính này, và có thể có những bộ lạc khác, là Hopi của Arizona, Kogi Mamos, Arhuaco Mamos, Wiwa Mamos và Kankuamo Mamos. Tất cả năm bộ tộc này đều có liên hệ trực tiếp với người Maya, và tất cả họ đều thừa nhận điều đó. Bốn bộ tộc Sierra Nevada Mountains từ Colombia là hậu duệ của người Nakkals.

Có một bộ tộc nữa: người Tây Tạng. Họ rời Atlantis khoảng 200 năm trước khi nó chìm xuống đại dương, và du hành đến vùng đất ngày nay là Tây Tạng. Họ cũng có huyết thống của Nakkals, một shaman người Tây Tạng đã thừa nhận điều này.

Khi Atlantis bị chìm khoảng 13.000 năm trước vì sự dịch chuyển cực vật lý, người Maya đã nhảy xuống thuyền của họ và chèo đến Yucatan, không xa khu vực phía tây nam của Atlantis. Những người Nakkals còn lại chèo thuyền đến gần nơi Santa Marta, Colombia bây giờ. Tất cả những bộ lạc này đều nhớ những gì đã xảy ra, không chỉ vào cuối Atlantis 13.000 năm trước, mà còn cách đây 26.000 năm, và thậm chí lâu hơn nữa.

Lịch của người Maya

Có 3 yếu tố cần phải được nhìn dưới góc độ của người Maya để chúng ta có thể tìm hiểu về lịch của họ:

  1. Như đã đề cập ở phần đầu, các con số đối với người Maya nó không chỉ là đơn vị đếm vật chất. Nó còn là biểu đạt của sự rung động trong vũ trụ.
  2. Số 13 và số 20 là 2 cơ số quan trọng trong lịch Maya
  3. Theo quan niệm của người Maya, vì chúng ta là một phần của tự nhiên, nên lịch của họ đại diện cho các chu kỳ của tự nhiên và từ đó giúp chúng ta sống đúng và hòa hợp với tự nhiên. Lịch hiện đại mà chúng ta đang sử dụng không phải ánh hoàn toàn đúng chu kỳ của tự nhiên và từ đó dẫn chúng ta đến sự mất công bằng.

Người Maya sử dụng nhiều lịch khác nhau dựa trên các chu kỳ khác nhau của tự nhiên sẽ được đề cập chi tiết hơn ở bên dưới. Mặc dù có sự khác nhau giữa các lịch, nhưng tất cả chúng đều được đồng bộ với nhau trong 1 chu kỳ lớn hơn của tự nhiên.

Trong văn hóa của người Maya, hình tròn có giá trị biểu tượng là số 13, đại diện cho cả sự chuyển động và tinh thần. Con số này cũng đại diện cho 13 sự kết hợp tuyệt vời của con người, 13 hành tinh trong hệ mặt trời của chúng ta, 13 chu kỳ của Mặt trăng, v.v.

Nói cách khác, người Maya hiểu rõ ràng rằng tất cả sự sáng tạo được chia cho số 13. Các linh mục của người Maya có một hệ thống giờ hiện hành cho mỗi ngày, trong đó nó được chia đều thành 13 phần, hoặc khoảng thời gian, mà chúng ta gọi là giờ. Mỗi phần được chia thành 13 phân đoạn mà chúng ta gọi là phút, các phân đoạn này được chia nhỏ hơn nữa cho 13 để tạo ra cái mà chúng ta gọi là giây. Mỗi giây được chia thêm cho 13, và chia đi chia lại, đến vô cùng. Vì vậy, mỗi và mọi khoảnh khắc mà người Maya trải qua được chia vô hạn cho số 13. Quá trình này cũng mở rộng vô hạn theo hướng khác – thành vũ trụ vĩ mô của toàn vũ trụ.

Và như vậy Con số 13 này là chìa khóa để hiểu cách các lịch của người Maya hoạt động cùng nhau, hoặc đồng bộ hóa, để thể hiện các quy luật vũ trụ. Người Maya có 13 chòm sao trong cung hoàng đạo của họ – chúng bao gồm các chòm sao Pleiades; mỗi ngày và đêm có 13 khoảng thời gian (trái ngược với 24 giờ được sử dụng ngày nay để đo ngày và đêm cùng nhau, không liên quan đến bất kỳ chu kỳ tự nhiên nào). Trong phương trình 13 x 4 = 52, chúng tôi đánh dấu chu kỳ 52 năm hình thành Tunben K’ak ‘, hay Lịch của Lửa Mới (xem chương 6), đánh dấu một chu kỳ đầy đủ của Pleiades. Trong phương trình 13 x 20 = 260 (nhớ lại rằng 20 là số đại diện cho số đo, được biểu thị bằng hình vuông, với Hunab K’u được gọi là hợp nhất của 20 và 13), chúng ta có lịch Tzolk’in-260 ngày hoặc 260 khoảng thời gian: đây là lịch được sử dụng để lập biểu đồ chiêm tinh và còn được gọi là lịch thiêng liêng, hoặc bói toán.

Maya – Phần 2: Hệ thống lịch của người Maya

Maya – Phần 3: Chu kỳ Pleiades – 26.000 năm

Lắng nghe tiếng gọi của Tâm Hồn

Bạn cảm thấy rung động với những chia sẻ từ Heart Journey? Để lại email để nhận những chia sẻ cùng rung động trên hành trình Khám Phá Bản Thân của riêng bạn nhé!

Lắng nghe tiếng gọi của Tâm Hồn

Bạn cảm thấy rung động với những chia sẻ từ Heart Journey? Để lại email để nhận những chia sẻ trên hành trình Khám Phá Bản Thân nhé.

1 thoughts on “Maya – Phần 1: Kiến thức Cổ Xưa và mối liên hệ với Pleiadian

  1. Pingback: Tất cả mọi thứ là năng lượng & rung động - Hành trình từ Trái Tim

Comments are closed.